Người chủ động thường có thể tận dụng được cơ hội và nguồn lực, giúp cuộc sống tốt hơn. Nhưng đôi khi, chủ động quá cũng khiến cuộc sống của bạn khổ sở.
Như chuyện chúng ta có thể quyết định tối nay ăn gì, ở đâu, với ai. Nhưng ta lại không thể quyết định món đó sẽ ngon hay dở, bao nhiêu tiền (có thể chọn món theo giá, nhưng giá là do nhà hàng đặt ra), hay bạn mình có rảnh không.
Nói vậy để hiểu, kết quả của những gì xảy ra trong cuộc sống này đều có hai phần mà theo triết lý nhà Phật gọi đó là nhân và duyên. Nhờ vậy mà ta học cách xây dựng 2 loại thái độ để cuộc sống này trở nên thuận lợi hơn. Với nhân, ta chủ động nắm bắt và định hướng. Với duyên, ta không cưỡng cầu và kỳ vọng hợp lý.
Bài viết này nói về sự chủ động, một thái độ quan trọng nếu ta muốn trở thành người viết kịch bản cho cuộc đời của mình.
Sự chủ động bao gồm 2 yếu tố: Tính trách nhiệm và tính tự giác.
“Initiative is doing the right thing without being told.” - Victor Hugo
(Tạm dịch: Sự chủ động là làm đúng việc mà không cần được ai chỉ dẫn.)
Khi nói đến sự chủ động, có lẽ mọi người sẽ thường hiểu nó là ý thức tự giác, biết mình sẽ cần phải làm gì tiếp theo, thay vì chờ đợi ai đó cầm tay chỉ việc.
Nhưng mình nghĩ rằng, ngoài tính tự giác, sự chủ động còn phải hội đủ thêm một tính chất khác. Đó là tính trách nhiệm. Một người chủ động hiểu rằng bản thân phải chịu trách nhiệm với toàn bộ những gì đang xảy ra xung quanh; biết cách đặt mục tiêu và đưa ra kế hoạch hoàn thành nó.
Ví dụ, một người chủ động trong công việc sẽ là người biết sự khác biệt giữa lý do và “lý trấu”; làm mọi thứ với tư duy người làm chủ. Và khi gặp những vấn đề không thể tự mình giải quyết, họ cũng biết phải đi tìm kiếm sự giúp đỡ ở đâu và quyết liệt theo đuổi; thay vì ngồi trách móc vì sao điều này lại xảy ra với mình. Câu hỏi họ thường đặt ra là “Bây giờ mình sẽ làm gì tiếp?”
Dù mục tiêu của bạn không phải là “thành công” thì sự chủ động cũng có giá trị của nó.
Nhà văn Steve Backley có viết: Có 3 loại người trên thế giới này. Đầu tiên, có những người làm cho mọi thứ xảy ra. Sau đó, có những người xem mọi thứ xảy ra. Cuối cùng, là những người hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Trong 3 loại trên, bạn thật sự mong muốn mình trở thành người như thế nào?
Mặc dù chúng ta được nghe quá nhiều người thành công nói về tầm quan trọng của sự chủ động - một yếu tố tạo lên những thành tựu họ đã đạt được tuy nhiên, nếu mục tiêu của bạn không phải là thành công, thì sự chủ động cũng góp phần không nhỏ trong việc tạo ra một cuộc đời đáng sống, theo định nghĩa của riêng bạn.
Trên hành trình cuộc đời, có thể trong khoảng mười tám năm đầu, bạn chỉ là hành khách trên chiếc xe do ba mẹ bạn lái. Nhưng khi trưởng thành, bạn phải cầm lái và tự mình điều khiển tới đích. Đó là dấu hiệu của việc ta đã làm chủ cho cuộc đời của mình.
Tham gia nhóm 13 tiếng tự học tiếng Anh mỗi ngày để cùng SunUni Academy TỰ HỌC TIẾNG ANH HIỆU QUẢ MỖI NGÀY thông qua các bài đăng, tranh ảnh, infographics,…Dù là áp dụng sự chủ động vào các khía cạnh nào của cuộc sống, thì với mình sự chủ động cần phải xuất hiện ở 2 thời điểm: trước khi đưa ra quyết định/làm điều gì đó, và sau khi một sự kiện/kết quả xảy ra.
Trên đây là những điều mình nhận ra trong những tình huống tự thấy bản thân đã quá thụ động; làm mất đi những cơ hội, hay tạo ra kết quả không mong muốn.
Mình tin là chỉ cần nhận biết được điều gì đang cản trở, mỗi người chúng ta sẽ có cách giải quyết khác nhau để vượt qua nó và đạt được sự chủ động cần thiết.
Tuy nhiên cũng cần phải lưu ý cả mặt trái của nó…
Tuy nhiên, sự chủ động cũng có mặt trái của nó.
Có thể chủ động trong mọi tình huống là điều tốt; nhưng với kinh nghiệm của mình, thì phía ngược lại cũng có những sự đánh đổi cần phải lưu tâm.
Mình đã từng quá chủ động trong việc thực hiện mục tiêu cá nhân. Điều này khiến cho mình luôn ở trạng thái quá tải và căng thẳng vì phải liên tục đưa ra quyết định và hành động; mà không có sự hỗ trợ hoặc tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác. Sức ép này thậm chí còn quay ngược lại khiến mình không còn có thể hành động hiệu quả.
Cho đến khoảng 5 năm trước, mình nhận ra việc làm một con sói đơn độc không tốt như mình tưởng. Nỗi ám ảnh với sự chủ động khiến mình mất đi khả năng hợp tác và chia sẻ quyết định với người khác. Khi đó, mình cảm thấy độc đoán và cô đơn vì không có ai để tư vấn hoặc hỗ trợ cho mình.
Hay đôi lúc vì chủ động tập trung quá nhiều vào mục tiêu bản thân; mình đã bỏ qua những mối quan tâm và nhu cầu của người khác. Để rồi, mình thiếu cảm thông và gây ra xung đột với những người xung quanh.
Và cuối cùng thì mình đã từng quá chủ động nên bản thân tự tin quá mức; dễ tự ái và không thấy cần thiết học hỏi từ người khác.
Tự do không phải là thoải mái lựa chọn, mà là có năng lực để tạo ra nhiều nhất số lượng các lựa chọn. Số lượng này tỷ lệ thuận với cái mà chúng ta gọi là tự do.
Bạn có thể không cần phải chủ động quá cao trong cuộc sống của mình, mà vẫn có thể có được những điều tốt đẹp. Tuy vậy nó sẽ làm lãng phí các cơ hội và nguồn lực mà lẽ ra sẽ giúp mọi kết quả trở nên tốt hơn.
Và dù đã phải sống phần lớn cuộc đời bằng cách tự lập, thì bây giờ mình nhận ra: Tự lập là tốt, nhưng xong việc còn tốt hơn. Chẳng hạn như bằng cách chủ động hợp tác với người khác.
Biên soạn,
Nguồn: Vietcetera - Tác giả Hoàng Nguyễn (Bài viết “Làm thế nào để chủ động trong thế giới biến động?”)
GIỚI THIỆU 6 TRÌNH ĐỘ TIẾNG ANH - BẠN ĐANG Ở TRÌNH ĐỘ NÀO?
TẠI SAO BẠN NGHE TIẾNG ANH MÃI MÀ KHÔNG HIỂU?
KỸ NĂNG NÀO LÀ QUAN TRỌNG NHẤT KHI MỚI HỌC TIẾNG ANH?
Link nội dung: https://thoitiet360.net/tai-sao-ta-can-su-chu-dong-a9265.html